Bài 3
Hồi hương lần thứ nhất dưới thời Xô-rô-ba-bên (Ê-xơ-ra 1:1 – 6:22).
VUA SI-RU TRẢ LẠI NHỮNG KHÍ DỤNG
CHO ĐỀN THỜ GIÊ-RU-SA-LEM
Ê-xơ-ra 1:5-11
5 Bấy giờ, những trưởng tộc của Giu-đa và Bên-gia-min, những thầy tế lễ, và người Lê-vi, cả thảy những người nào Đức Chúa Trời cảm động lòng có ý đi lên xây cất đền thờ của Đức Giê-hô-va tại Giê-ru-sa-lem, bèn chỗi dậy. ⁶ Các người lân cận chúng đều tiếp trợ chúng, cho những vật bằng bạc, bằng vàng, của cải, súc vật, và những vật quí báu, bất kể các của lạc hiến khác.
⁷ Vua Si-ru cũng trả lại những khí dụng của đền thờ Đức Giê-hô-va, mà Nê-bu-cát-nết-sa đã đem đi khỏi Giê-ru-sa-lem và để trong đền thờ của thần người. ⁸ Si-ru, vua Phe-rơ-sơ, truyền Mít-rê-đát, người thủ quỹ, lấy các khí dụng ấy ra, đếm và giao cho Sết-ba-xa, quan trưởng của Giu-đa. ⁹ Nầy là số của các khí dụng ấy: ba mươi cái chậu vàng, ngàn cái chậu bạc, hai mươi chín con dao, ¹⁰ ba mươi cái chén vàng, bốn trăm mười cái chén bạc thứ hạng nhì, một ngàn cái khí dụng khác. ¹¹ Hết thảy những khí dụng bằng vàng và bạc số là năm ngàn bốn trăm cái. Khi những người bị bắt làm phu tù ở Ba-by-lôn được dẫn về Giê-ru-sa-lem, thì Sết-ba-xa đem lên luôn hết thảy vật ấy.
Giải Nghĩa
1:5. “…cả thảy những người nào Đức Chúa Trời cảm động lòng”. Cho chúng ta thấy sự tể trị của Đức Chúa Trời trong chương trình và thánh ý tốt đẹp của Ngài. Đúng thời điểm để cho kế hoạch của Ngài trong việc tái xây dựng đền thờ Giê-ru-sa-lem, thì không những Đức Chúa Trời đã cảm động lòng của vua Si-ru để ban chiếu chỉ cho dân sự Đức Chúa Trời hồi hương; nhưng Ngài cũng “cảm động” hay khuấy động lòng, giục lòng, thúc đẩy tinh thần khiến cho dân sự không những chỉ quan tâm, để ý đến mà thôi, nhưng còn thể hiện bằng hành động – “đi lên xây cất đền thờ của Đức Giê-hô-va tại Giê-ru-sa-lem”.
1:6. ‘Các người lân cận chúng …’ gồm cả những người Do Thái và không Do Thái là những người còn ở lại tại Ba-by-lôn, là những người không có ý đi lên Giê-ru-sa-lem, thì Đức Chúa Trời cũng đã làm việc trong lòng của họ để cũng đóng góp vật chất, của cải cho công tác tái xây dựng đền thờ, bên cạnh những vật đã chuẩn bị, biệt riêng ra dùng cho việc tế lễ.
Chúng ta thấy việc tương tự đã xảy ra trong biến cố xuất Ai Cập, khi Đức Chúa Trời dùng Môi-se để giải phóng dân sự Ngài ra khỏi ách nô lệ, thì Đức Chúa Trời phán dạy họ trước khi ra khỏi Ai Cập thì “phải xin người láng giềng mình những đồ bằng bạc, bằng vàng” (Xuất 11:2b), thì quả thật vậy, trong đêm Lễ Vuợt Qua, dân sự ra đi thì, “Đức Giê-hô-va làm cho dân sự được ơn trước mắt người Ai-cập, nên họ sẵn lòng cho những gì người dân Y-sơ-ra-ên xin. Như thế, dân Y-sơ-ra-ên tướt đoạt của cải người Ai-cập” (Xuất 12:36).
1:7. ‘Vua Si-ru cũng trả lại những khí dụng của đền thờ Đức Giê-hô-va’. Vua Nê-bu-cát nết-sa khi chiếm đánh Giê-ru-sa-lem vào khoảng năm 605-586 T.C. một số khí dụng bị phá hủy, một số khí dụng còn lại nầy đã bị tịch thâu và đem về Ba-by-lôn, cùng với những người Do Thái bị bắt làm phu tù. Sự kiện nầy đã được ghi lại trong II Các 24:1-7, 11-13; 25: 8-17; II Sử-ký 36: 5-7, 9-10, 13-19; Đa-ni-ên 1: 1-4.
Những khí dụng của đền Đức Giê-hô-va đã bị vua Nê-bu-cát-nết-xa đem về, “để trong miếu thờ thần của vua” là miếu của người tại Ba-by-lôn, như đã tường thuật, “Nê-bu-cát-nết-sa cũng đoạt lấy đem về Ba-by-lôn những khí dụng của đền Đức Giê-hô-va, rồi để vào trong miễu người tại Ba-by-lôn” (II Sử ký 36:7). Cho đến ngày vua Si-ru ra chiếu chỉ tái xây dựng đền thờ Giê-ru-sa lem, thì vua Si-ru cũng trả lại đúng theo lời tiên tri Giê-rê-mi rằng, “Những vật dụng ấy sẽ bị đem qua Ba-by-lôn và giữ tại đó cho đến ngày Ta thăm viếng chúng. Bấy giờ, Ta sẽ đem những thứ ấy trở về và để lại chỗ nầy.’ Đức Giê-hô-va phán vậy” (Giê-rê-mi 27:22).
1:8. ‘Mít-rê-đát, người thủ quỹ’ không cùng một nhân vật với Mít-rê-đát trong Ê-xơ-ra 4:7, đã được Vua Si-ru truyền cho Mít-rê-đát đem những khí cụ ra, đếm và giao lại cho Sết-ba-xa, quan trưởng của Giu-đa. Tên Sết-ba-xa chỉ được nhắc đến 2 lần trong Ê-xơ-ra 1:8-11 và 5:14-16 và liên quan đến chức tước triều đình. Có hai giả thuyết đưa ra liên quan đến Xô-rô-ba-bên như sau:
(a) Sết-ba-xa cũng là Xô-rô-ba-bên vì tên Sết-ba-xa là tên của Xô-rô-ba-bên được gọi theo tiếng Canh-đê và được biết đến tại đế quốc Phe-rơ-sơ. Hơn nữa, vì những hoạt động xây cất đền được ghi lại trong 5:2 và 16, cho thấy Sết-ba-xa và Xô-rô-ba-bên là một người.
(b) Sết-ba-xa và Xô-rô-ba-bên là hai nhân vật khác nhau hoàn toàn và Sết-ba-xa là người đã được vua Si-ru ủy thác cho trách nhiệm cai quản Giu-đa. ‘Quan trưởng Giu-đa’ cho thấy Xô-rô-ba-bên không được xem là vua, nhưng là người thuộc dòng vua Đa vít cho đến Đấng Mê-si-a.
1:9-11. “Nầy là số của các khí dụng ấy: ba mươi cái chậu vàng, ngàn cái chậu bạc, hai mươi chín con dao, ba mươi cái chén vàng, bốn trăm mười cái chén bạc thứ hạng nhì, một ngàn cái khí dụng khác. Hết thảy những khí dụng bằng vàng và bạc số là năm ngàn bốn trăm cái. Khi những người bị bắt làm phu tù ở Ba-by-lôn được dẫn về Giê-ru-sa-lem, thì Sết-ba-xa đem lên luôn hết thảy vật ấy.”
Dầu cho những khí dụng liệt kê chi tiết trong câu 9 thành một bản danh sách với tổng số là 2,400 cái, thì chỉ tượng trưng cho tất cả 5,400 cái trong câu 11. Có thể đó chỉ là danh sách của những khí dụng lớn, quí giá và quan trọng mà thôi. Nhưng tất cả các khí dụng nầy đều được đem theo cùng với người và súc vật.
“Cả hội chúng đếm được bốn vạn hai ngàn ba trăm sáu mươi người, chẳng kể những tôi trai tớ gái; số chúng nó là bảy ngàn ba trăm ba mươi bảy. Cũng có hai trăm người nam nữ ca hát theo cùng họ nữa” (Ê-xơ-ra 2 : 64-65). Trong dịp hồi hương lần thứ nhất, từ Ba-by-lôn đến Giê-ru-sa-lem, một hành trình dài mất khoảng 3-5 tháng.
Bài Học Ứng Dụng
1. Đức Chúa Trời Là Đấng Tiếp Trợ
Không những Đức Chúa Trời tiếp trợ mọi nhu cầu vật thể cá nhân cho con dân Ngài mà thôi, nhưng một khi Đức Chúa Trời ủy thác cho con dân Chúa một sứ mạng nào, thì Ngài cũng chu cấp mọi điều cần yếu, để con dân Chúa có thể thực hiện và hoàn tất tốt công tác mà Ngài giao phó. Không những vật thể, nhưng còn cả ân tứ cần thiết, cùng năng quyền để phục vụ Ngài.
Chúng ta thấy ý muốn của Đức Chúa Trời là đền thờ Giê-ru-sa-lem cần được tái xây dựng, thì Đức Chúa Trời đã chuẩn bị mọi phương tiện cho con dân Ngài, từ những ảnh hưởng chính trị, nhân sự, tài vật… giống như một bài hát đã diễn tả ý nầy khi viết rằng, “Ngài ban cho thêm ơn, khi giao phó ta thêm trọng trách…” Đức Chúa Trời có thẩm quyền để sử dụng mọi phương cách tiếp trợ cho chúng ta như Ngài đã từng làm khi xưa:
o Khi Đức Chúa Trời dùng chim quạ để nuôi tiên tri Ê-li khi trời hạn hán
(I Các Vua 17:1-7)
o “…dầu không hết trong bình và bột không hết trong vò,” để người đàn bà goá Sa-rép-ta có thể chăm sóc cho tiên tri của Ngài (I Các Vua 17:8-16)
o Đức Chúa Jêsus đã nhận lấy 5 cái bánh và 2 con cá để ban cho hơn 5,000 người ăn và còn dư 12 giỏ (Ma-thi-ơ 14:13-21).
Hãy an nghỉ trong sự tiếp trợ chu cấp của Đức Chúa Trời. Ngài biết rõ sức lực, khả năng và tài nguyên mà chúng ta có khi giao phó cho chúng ta bất cứ một công tác nào. Hãy mạnh dạn đứng lên nhận lãnh trách nhiệm và phục vụ nhà Ngài cách trung tín, phần còn lại Đức Chúa Trời sẽ lo liệu và chu cấp cho chúng ta mọi điều cần thiết.
2. Những Gì Thuộc Đức Chúa Trời Hãy Trả Lại Cho Đức Chúa Trời
Các khí dụng trong đền thờ đã được làm nên theo khuôn mẫu của Đức Chúa Trời ban cho. Chúng được biệt riêng ra thánh trong việc thờ phượng Đức Chúa Trời với mục đích tôn cao Danh Thánh của Ngài. Nhưng vì phạm tội, con người không những đã vi phạm luật pháp Đức Chúa Trời mà thôi, nhưng vì con người còn giữ lấy những gì thuộc về Đức Chúa Trời và sử dụng theo ý riêng, trong đó có tiền bạc, thời gian, khả năng và mọi điều mà chúng ta hiện đang nắm giữ trong tay. Vì thế, Đức Chúa Trời đã buộc tội cho dân sự của Ngài là “ăn trộm” vì họ đã không tuân theo những qui định của Ngài, như đem dâng 1/10 dâng vào kho của Đức Chúa Trời (Ma-la-chi 3:1-12).
Chúng ta quên mất rằng Đức Chúa Trời là Đấng Sở Hữu mọi sự và chúng ta chỉ là những quản gia của Ngài không hơn không kém. Thế nên, người Pha-ri-si đã thử Chúa Jêsus khi họ hỏi Ngài, “Có nên nộp thuế cho Sê-sa hay không ? Thì Đức Chúa Jêsus đã trả lời, hãy trả cho Sê-sa vật gì của Sê-sa; và trả cho Đức Chúa Trời vật gì của Đức Chúa Trời” (Ma-thi-ơ 22:17-21).
Chúng ta có đang giữ những gì thuộc về Đức Chúa Trời mà chúng ta cần phải hoàn trả ? Một khi chúng ta trả lại cho Đức Chúa Trời những gì thuộc về Ngài, chắc chắn chúng ta sẽ nhận lãnh những phước hạnh như Lời Ngài đã hứa, “Hãy đem tất cả phần mười vào kho để có lương thực trong nhà Ta. Và từ nay, hãy lấy điều nầy mà thử Ta, Đức Giê-hô-va vạn quân phán, xem Ta có mở các cửa sổ trên trời cho các con, và đổ phước xuống cho các con đến nỗi không chỗ chứa chăng! Vì các con, Ta sẽ ngăn cấm các vật cắn phá hoa quả của đất đai các con; và không để cây nho ngoài đồng của các con rụng trái trước mùa nữa đâu.” Đức Giê-hô-va phán vậy. “Mọi nước sẽ cho các con là có phước, vì đất nước các con sẽ là đất nước được vui thích.” Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy” (Ma-la-chi 3:10-12).
Chúng ta muốn nhận được ơn phước thiêng thượng cách tràn đầy thì hãy làm theo nguyên tắc và sự dạy dỗ của Thánh Kinh hôm nay.
Câu Hỏi Áp Dụng
1. Bạn đã kinh nghiệm về sự chu cấp, tiếp trợ của Đức Chúa Trời như thế nào trong công tác phục vụ nhà Ngài? Bạn đã đáp ứng trước sự kêu gọi và ủy thác trách của Chúa như thế nào?
2. Điều nào làm cho bạn e ngại, lưỡng lự khiến bạn không dám dấn thân, đứng lên nhận lãnh trách nhiệm hầu việc Chúa?
3. Điều nào “thuộc về Đức Chúa Trời” mà bạn cần phải trả lại cho Ngài, như thời gian, khả năng, tài chánh, trách nhiệm nói về Chúa cho người khác, làm hoà thuận và ngay thẳng lại những mối quan hệ bị đổ vỡ, v.v..?
4. Mối liên hệ của bạn với Đức Chúa Trời như thế nào? Nồng cháy, hâm hẩm hay lạnh nhạt? Nguyên nhân nào đưa đến tình trạng lạnh nhạt hay hâm hẩm (Khải 3: 15-16)? Bạn có sẵn sàng nhờ cậy Chúa để tái thiết lập mối quan hệ và sự thờ phượng với Đức Chúa Trời hôm nay không?
Cầu xin Đức Chúa Trời giúp đỡ mỗi chúng ta làm ngay thẳng mối liên hệ với Ngài ngay hôm nay để khám phá và kinh nghiệm được sự nồng cháy và sự sống sung mãn mà mỗi một chúng ta cần phải có. A-men.